SUY NIỆM LỜI CHÚA
THỨ HAI TUẦN XXVI MÙA THƯỜNG NIÊN
THÁNH GIÊRÔNIMÔ, LINH MỤC, TIẾN SĨ HỘI THÁNH. Lễ nhớ
Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (9,46-50)
Khi ấy, các môn đệ nghĩ ngợi trong lòng rằng ai trong các ông sẽ là người cao trọng nhất. Đức Giêsu thấu biết tư tưởng trong lòng các ông, Người liền dẫn một trẻ nhỏ tới, để đứng bên cạnh Người, và bảo các ông rằng: “Hễ ai đón nhận trẻ nhỏ này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy: mà hễ ai đón nhận Thầy, tức là đón nhận Ðấng đã sai Thầy. Vì kẻ nào bé nhỏ nhất trong tất cả các con, đó là người cao trọng nhất”. Gioan lên tiếng thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con thấy một người kia lấy danh Thầy mà trừ quỷ, và chúng con đã ngăn cản nó, vì nó không theo Thầy cùng với chúng con”. Đức Giêsu bảo ông rằng: “Các con chớ ngăn cản, vì ai không chống nghịch các con, tức là thuận với các con”.
SUY NIỆM
Tên tuổi có một ý nghĩa và sức mạnh đặc biệt trong cuộc sống con người. Người ta thường kể về tên tuổi Alexandre đại đế của Hy Lạp giai thoại như sau: Trong quân đội ông có một binh sĩ rất nhát đảm, cứ mỗi lần nguy ngập, anh đều tìm cách thoái lui. Alexandre cảm thấy bị xúc phạm về hành vi nhát đảm của người binh sĩ này, vì anh ta cũng mang tên Alexandre như ông. Một hôm, ông gọi anh ta lại và bảo: “Ta cho nhà ngươi một chọn lựa: hoặc là chấm dứt thái độ nhát đảm, hoặc là đổi tên đi”.
Tên tuổi là một sức mạnh. Được nổi danh vốn là một trong những khát khao tự nhiên của con người. Trong Tin mừng hôm nay, Giáo hội mời gọi chúng ta suy niệm về ý nghĩa, sức mạnh và quyền năng của danh Chúa trong cuộc sống người Kitô hữu chúng ta.
Tin mừng được ghi lại những sự kiện liên kết với nhau bằng danh Chúa: chỉ nhân danh Chúa mà đón tiếp những người bé nhỏ nhất, cụ thể là các em nhỏ; và cũng chỉ nhân danh Chúa, con người mới có thể khử trừ ma quỷ, chữa lành bệnh tật và làm phép lạ.
Ngày nay, Giáo hội cũng nhân danh Chúa để tiếp tục sứ mệnh cứu rỗi của Người. Giáo hội nhân danh Chúa để cử hành các bí tích, để thực thi công tác bác ái, tranh đấu cho công lý. Nhưng phải chăng danh Chúa Giêsu là một thứ bùa chú, một công thức ma thuật?
Chúng ta biết rằng, nội dung niềm tin Kitô giáo chính là tin rằng, Thiên Chúa đã phục sinh Chúa Giêsu từ cõi chết, tuyên xưng Chúa Giêsu là Chúa và kêu cầu danh Người. Cả ba kiểu nói này đều tương tự nhau. Các Kitô hữu tiên khởi thường tự gọi mình là những kẻ kêu cầu danh Chúa. Điều này được thể hiện một cách rõ rệt trong nghi thức rửa tội. Kêu cầu danh Chúa có nghĩa là tin nhận rằng, Người là Chúa và tự đặt mình dưới sự thống trị của Người. Duy chỉ mình Người mới có thể mang lại ơn cứu rỗi và sự sống. Duy chỉ có mình Người mới có thể là lý tưởng của đời sống Kitô hữu.
Xét cho cùng, niềm tin của chúng ta không phải là một giáo điều để tuyên xưng, một số kinh kệ phải đọc làu làu, một số biểu dương tôn giáo cần bày tỏ ra bên ngoài. Niềm tin thiết yếu của chúng ta là Chúa Giêsu - Đấng đang hiện diện cách sống động trong mỗi người chúng ta. Sống niềm tin ấy chính là luôn ý thức về sự hiện diện của Chúa Giêsu, và không ngừng đi vào tương quan mật thiết với Người. Sống niềm tin ấy chính là để Người thấm nhập vào từng suy nghĩ, tâm tư và hành động, đến độ có thể thốt lên như thánh Phaolô: “Tôi sống, nhưng không phải tôi sống, mà chính Chúa Kitô sống trong tôi”.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con tuyên xưng danh thánh Chúa trong mọi hoàn cảnh để nhờ danh thánh Chúa chúng con và thế giới được cứu độ. Amen.