Chuyện đời - Chuyện đạo (32)

CHUYỆN ĐỜI - CHUYỆN ĐẠO (32)

Chuyện đời:

Thủ lãnh của một bộ lạc nọ đang trong cơn hấp hối. Nằm trên giường thều thào, ông cho gọi ba người có thể thay thế vai trò của ông:
- Ta phải chọn một người kế tục. Các ngươi hãy leo lên đỉnh núi linh thiêng của bộ lạc, và mang về cho mọi người một món quà quý giá nhất.

Người thứ nhất trở về sau chuyến đi, đem theo một thỏi vàng lớn. Người thứ hai mang cũng vậy, mang về viên ngọc vô giá. Còn người thứ ba trở về với hai bàn tay trắng. Hết sức ngạc nhiên, vị tù trưởng hỏi:
- Món quà quý giá của ngươi đâu?

Người này điềm tĩnh đáp:
Thưa tù trưởng, khi lên tới đỉnh núi, tôi thấy ở phía bên kia một vùng đất phì nhiêu màu mỡ, tại đó dân chúng có thể hưởng một cuộc sống sung túc tốt đẹp.
Nghe vậy, vị tù trưởng mỉm cười nói nhỏ nhẹ trước khi nhắm mắt lìa đời:
- Ngươi sẽ nối nghiệp ta vì ngươi đã mang về cho cả bộ lạc móquà quý giá nhất:, đó là một cuộc sống tươi sáng phía trước!

Chuyện đạo:

Trong một gia đình kia, ông chồng ngoại đạo, chẳng tin Chúa. Ông luôn miệng nhạo báng, khinh miệt những hành vi thờ phượng kính mến Chúa. Ngược lại, bà vợ rất đạo đức và sùng đạo. Hầu như ngày nào bà cũng dắt đứa con trai đi lễ cầu nguyện. Dù sống trong hoàn cảnh bất lợi vậy, nhưng cậu bé vẫn hiếu thảo với bố mẹ. Sau một thời gian em bị mắc căn bệnh hiểm nghèo. Mặc dù rất buồn, nghẹn ngào rơi lệ, em cố gượng dậy hỏi bố: Bố ơi, ít ngày nữa con sẽ không còn sống ở dương gian, con xin bố chỉ dạy con phải tin ai, theo bố hay theo mẹ? Tin theo bố thì chẳng có thiên đàng, chẳng có Chúa hay có mẹ để được yêu thương ở đời sau! Còn tin theo mẹ thì có Thiên Chúa là Cha nhân lành, có cõi trời để hưởng hạnh phúc vĩnh cửu bên Chúa là Cha, và có Đức Mẹ luôn bầu cử chở che?
Nghe vậy, người cha sững sốt, kinh ngạc đến nỗi chẳng biết nói gì. Ông liền ôm con vào lòng, nhỏ nhẹ nói: Con hãy tin theo mẹ, con cưng của cha à!
Lần đầu cảm nhận hơi ấm của bố, cậu bé nhanh miệng đơn sơ thưa: Nhưng nếu bố không tin theo mẹ, thì làm sao con có thể đợi bố trên thiên đàng được?” Trước lời nói mộc mạc chân thành của đứa con trai bé bỏng, người cha đã không ngăn nổi những giọt lệ ứa tràn nơi khoé mắt, và cứ thế ông để chúng rơi lã chã trên gò má cháy rạm của mình. Kể từ ngày đó, người cha đã dám chọn Chúa là lẽ sống, và là Đấng duy nhất ông tôn thờ.
Lm. Xuân Hy Vọng

©2020 - GIÁO XỨ HƯNG VĂN. All rights reserved.