LINH MỤC CŨNG LÀ "CON CHIÊN"

LINH MỤC CŨNG LÀ "CON CHIÊN"

 

LỄ CHÚA CHIÊN LÀNH

 

Ngày lễ Chúa Chiên Lành - thay vì viết bài ca tụng thánh chức linh mục, hay kêu gọi giáo dân ý thức vai trò trung gian của ơn Chúa qua việc các linh mục cử hành bí tích, hay kêu gọi giáo dân cầu nguyện cho mình và cho hàng linh mục - trong khi ý thức bản thân được Hội Thánh trao cho vai trò mục tử của đoàn chiên, tôi muốn quay nhìn chính mình để nhận diện về mình.

 

Người linh mục, trước khi là mục tử, đã thuộc đàn chiên. Dù hôm nay có là người chăn dắt đàn chiên mà Chúa Kitô tín nhiệm trao phó, người linh mục vẫn là chiên thuộc quyền Chúa Kitô như mọi anh chị em. Vì thế, để thi hành chức vụ mục tử hoàn hảo, người linh mục đừng quên tự thánh hóa mình hàng ngày qua mọi hoạt động trong trách nhiệm, nhất là đừng coi thường đời sống cầu nguyện, nguyện gẫm, xét mình, đọc Lời Chúa, soạn bài giảng chu đáo…

 

Ý thức mình là chiên của Mục Tử Giêsu, ngoài lòng yêu thương, tận tụy với anh chị em, người linh mục biết nỗ lực từng ngày để sống một đời sống gương mẫu: biết tự chủ, sống lành mạnh, không kiểu cách, không xa hoa, nhưng luôn học lấy lòng khiêm nhường, hiền từ của Mục Tử Giêsu.

 

Dù là người lãnh đạo tinh thần cho anh chị em, tôi vẫn thấy mình, có những lúc học được rất nhiều những cái hay, cái đẹp từ nơi anh chị em, làm lẽ sống cho mình. Nói cách khác, dù là mục tử cho anh chị em, vẫn không thiếu những lúc cần anh chị em làm mục tử cho mình.

 

Chẳng hạn, trước đây, khi được tham gia hướng dẫn cho các bạn trẻ muốn gia nhập Đại Chủng viện, tôi thấy mình học được nhiều điều hay từ các bạn trẻ ấy. Ví dụ: Thái độ kiên nhẫn khi nhìn thấy các bạn chờ đợi hết năm này sang năm khác để được gọi đúng tên mình. Thái độ phó thác khi không biết trước tương lai của mình có suông sẻ không. Thái độ hy sinh và dấn thân khi mang lý tưởng tu trì trong lòng mình mà phải sống giữa đời, giữa bao nhiêu cám dỗ về tình cảm, về sự thành đạt, về việc làm… Trong số các bạn trẻ ấy, có những người rất nghèo, lại dám hy sinh, dám từ chối những việc làm hái ra tiền để nhằm một mục đích duy nhất là nuôi lý tưởng ơn gọi trong tâm hồn mình…

 

Tôi còn thấy biết bao nhiêu anh chị em khác là mục tử cho tôi. Chẳng hạn những tâm sự sầu buồn, cùng những ưu tư về đức tin, về cuộc đời, về lẽ sống, cả những bế tắc, những nghi nan vì chưa cảm nhận được tình yêu của Chúa..., đủ cho tôi bài học về đức tin, về lòng yêu mến Chúa, yêu thương con người.

 

Nhất là cảm nhận rõ ràng hơn, chức linh mục của mình thật quý giá, thật đáng yêu. Nó không phải là địa vị để người linh mục ngồi trên đó như ngồi ngai vàng. Càng không bao giờ chức linh mục là một thứ danh vọng, quyền hành, là hướng nhắm cho sự thành công, bảo đảm cho tương lai của mình, để khi đạt được rồi, chỉ còn ngồi đó hưởng thụ, tệ hơn, vơ vét mọi vật chất cho mình.

 

Người linh mục càng không phải là quan chức, chí ít là công chức, hay như thằng mõ ăn công, sáng làm việc có giờ, chiều hết giờ nghỉ việc…

 

Anh chị em còn là mục tử cho tôi khi tôi nhìn thấy lòng mến, đức tin của họ sao mà lớn quá. Để từ đó, tôi biết thể hiện đức tin trưởng thành hơn, biết sống mực thước hơn...

 

Nhiều người nghèo lắm, nhưng họ cương quyết không bước vào con đường gian tham, tội lỗi. Hoặc có những anh chị em rơi vào những hoàn cảnh bi đát, bất hạnh tột cùng, vậy mà họ vẫn cầu nguyện, vẫn tin Chúa.

 

Nhiều anh chị em khác đã từng sa vào vũng bùn tội lỗi, thậm chí tội ác, nhưng đã vươn lên hết sức can đảm để hoàn lương. Nhiều anh chị em kiên quyết nghỉ ngày Chúa nhật, dẫu ngày ấy kiếm nhiều tiền hơn ngày thường. Và vô số những anh chị em khác tham dự thánh lễ mỗi ngày, xưng tội đều đặn, rước lễ thường xuyên… Tất cả những tấm gương ấy đều là bài học cần thiết cho đức tin của tôi. Như vậy những anh chị em ấy chính là mục tử của lòng tôi.

 

“Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi, như Chúa Cha biết tôi, và tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên”.

 

Tôi là mục tử, nhưng cũng thuộc về đàn chiên.

 

Là mục tử, tôi cần ra sức gìn giữ ơn thánh nơi tâm hồn anh chị em, để họ không hư mất, không bị cướp mất bởi thế gian, cám dỗ, và tội lỗi... Là mục tử, tôi không được phép quên “hy sinh mạng sống” để đàn chiên bền bỉ đi theo đường lối của Mục Tử Giêsu, nghe Ngài, quyết sống chết vì Ngài, cho Ngài.

 

Là chiên, tôi phải tự gìn giữ bản thân khỏi mọi sự dữ để thuộc về Thiên Chúa mãi mãi. Tôi phải trước tiên là người tuần canh cho chính mình, để không ai có thể cướp được tôi khỏi tay Cha tôi, là Thiên Chúa mà chúng ta tôn thờ.

 

Để đạt được tất cả những điều đó, tôi phải biết mình là mục tử, đồng thời là chiên. Là mục tử  đại diện cho Mục Tử Giêsu hướng dẫn anh chị em. Là chiên, tôi thuộc về Chúa Kitô và cũng thuộc về anh chị em của tôi nữa.

 

Cuối cùng, tôi dám xin mọi người hãy thương cầu nguyện cho tôi và cho hàng linh mục luôn là mục tử đạo đức, thánh thiện như lòng Chúa mong ước.

 

Tất cả chúng ta hãy chung lời cầu nguyện cho Hội Thánh càng ngày càng có nhiều mục tử tốt lành luôn sống kết hợp mật thiết với Chúa Giêsu, đêm ngày biết khát khao và cầu xin ơn Chúa Thánh Thần ngập tràn trong đời họ để họ luôn nhiệt tâm và giữ lòng tinh sạch mà phụng sự Chúa, phục vụ Hội Thánh Chúa, và sẵn sàng mưu cầu ích lợi thiêng liêng cho linh hồn anh chị em.

 

Ước mong mọi mục tử đều luôn đứng trong hàng ngũ những người lãnh đạo tốt lành biết rõ đàn chiên, yêu thương, sẵn sàng hiến mạng vì đàn chiên. Các mục tử luôn nuôi dưỡng đoàn chiên bằng lương thực có chất lượng cao, đặc biệt là cử hành Thánh Thể nói riêng và các bí tích nói chung sốt sắng, nhiệt thành.

 

Lm JB NGUYỄN MINH HÙNG

©2020 - GIÁO XỨ HƯNG VĂN. All rights reserved.